Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Gia

                   Ngày nó là sinh viên học trong thị xã. Nó thường để ý cảnh sinh hoạt gia đình khá đầm ấm và hạnh phúc của gia đình bên cạnh. Người chồng làm nghề sản xuất và kinh doanh nhỏ, người vợ làm giáo viên mầm non. Hai đứa con thì rất đẹp đẽ, khỏe mạnh và giỏi giang. Nghe nói cậu con trai đã từng mười năm liền đều là học sinh giỏi và luôn giữ chức lớp trưởng hoặc bí thư trong lớp. Giờ cậu ấy đang học lớp 11. Cô con gái cũng luôn là học sinh giỏi và luôn là quyển ca trong lớp. Vì cô bé này hát hay và múa dẻo. Gia đình họ có vẻ ngoài khá hạnh phúc. Tuy bà vợ khá lắm điều và ngoa ngoắt. Bù lại ông chồng trông có vẻ ôn hòa, trí thức, chịu nhường nhịn vợ. Cả hai vợ chồng họ đều có tính gian vặt. Nó, cô sinh viên nghèo sống ở nhà bên cạnh nhiều lần bắt dính quả tang người vợ ăn trộm dầu, củi, thực phẩm của nó. Nhưng nó cứ lờ đi, không thèm chấp. Nó thấy khinh thường họ!
                   Rồi nó dọn vào ký túc ở, căn nhà đó cho một gia đình khác thuê lại cho nhân viên ở. Có một em nhân viên người thành phố Hà Nội rất xinh, ăn mặc khá phóng khoáng so với những người dân ở cái thị xã tỉnh lẻ này. Tuy vậy cô bé này là người khá đàng hoàng và tử tế. Cô chuyển đến cái thị xã này làm việc một phần để tránh cái nhìn sét nét, soi mói của bà mẹ chồng vì cách ăn mặc của cô.
                  Vẻ đẹp mĩ miều của một cô gái gốc Hà Thành đã khiến ông hàng xóm sinh lòng mê mẩn. Tính cô bé đó cũng hết sức mềm mại, ôn hòa, dịu dàng chẳng giống như bà vợ già lắm điều, ngoa ngoắt của ông ta.
                  Hơn nữa, vốn sống trong cảnh “ chó chui gầm trạn”, ở rể bên nhà vợ đã lâu. Ông ta vốn phải chịu đựng bao nhiêu tủi nhục và sự mệt khinh của vợ và gia đình nhà vợ. Gia đình họ còn bắt ông cắt đứt mọi quan hệ họ hàng với những người dân quê ông. Ông đau lắm, nhưng vì hạnh phúc của các con. Vì sĩ diện với anh em họ hàng ở quê mà ông vẫn phải nín nhịn. Ông toàn lấy cớ bận công việc, con cái bận học hành, vợ bận công tác mà không cho họ hàng ở dưới quê ra thăm. Cũng không bao giờ đưa vợ con về quê thăm họ hàng. Tuy vậy ông vẫn bí mật dùng “ quỹ đen” để chu cấp cho cô em gái bị ung thư đang nằm điều trị trong viện ở Thị Xã. Bất đắc dĩ ông phải bố trí vợ con đi chơi vài hôm để đưa cô em gái đến thăm nhà anh trai và dưỡng bệnh ít ngày. Sự việc vỡ nở khi bà vợ nhớ nhà quay về trước theo dự kiến. Bắt dính quả tang ông chồng vẫn qua lại với đám nhà quê họ hàng của mình. Bà ấy chẳng kiêng nể gì, làm ra một trận toác toạc. Cô em chồng nước mắt lưng chòng, thành phố là đây, vợ người thị xã là đây ư anh trai? Cô nhanh chóng gói ghém đồ đạc về quê. Bà vợ ông còn chạy theo trì triết và cấm tịt việc qua lại của cô ta với chồng bà. Nhiều người không biết lại cứ tưởng đó là người yêu cũ của ông chồng!!!
                   Mất hết cả sĩ diện với gia đình bao nhiêu năm nay. Giờ ông ta đang muốn vùng lên, ông đang muốn tung hê tất cả. Ông để cho hồn mình  vơ vẩn bên người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, dịu dàng đang gặp cảnh bất hạnh gia đình ở ngôi nhà bên cạnh.
                  Chứng kiến cảnh người vợ và gia đình vợ thường xuyên áp chế và coi thường ông chồng. Ông này chỉ biết nén nhịn, nhũn nhặn và cúc cung tận tụy phục vụ vợ con. Chị cũng thấy thương hại và quý mến ông. Ông ấy chẳng giống chồng chị. Có được chị rồi mà suốt ngày đi lăng nhăng với những người phụ nữ khác. Bố mẹ chồng thì suốt ngày binh con trai, chèn ép chị và gia đình của chị. Quá buồn bã, chị đã dọn về cái thị xã nhỏ bé này để làm việc và suy nghĩ lại về chuyện hôn nhân của mình.
                  Hai con người cùng chung cảnh ngộ tội nghiệp ấy vẫn âm thầm thương cảm và mơ ước nhau. Tình cảm đó cứ lớn dần lên mà chính họ cũng không nhận ra.
                  Không kìm chế được cảm xúc của mình nữa, ông chồng âm thầm nhìn trộm cô hàng xóm tắm. Biết vậy chị này vô cùng tức tối. Sang nhà mắng mỏ ông này và nói cho vợ ông này biết.
                   Vốn là người phụ nữ ngoa ngoắt lại không biết điều. Bà vợ nổi sung xông vào đánh ghen với chị này mới ngược đời cơ chứ? Ông chồng bất đắc dĩ lao vào bảo vệ người phụ nữ hiền lành, vô tội. Sau lần đó chị đã nhận ra tình cảm chân thành của ông hàng xóm với mình. Cả bản lĩnh đàn ông của ông ấy vẫn bị kìm chế bao nhiêu năm qua. Không giống chồng của chị. Anh ta rất nhu nhược, yếu hèn. Bỏ mặc chị bị gia đình anh chèn ép, áp bức bất công. Đã thế ra ngoài còn lăng nhăng, bồ bịch và về nhà dở thói chê bai chị.
                    Chuyện gì đến cũng đến, chị ly dị chồng, ông hàng xóm ly dị vợ. Họ về sống hạnh phúc bên nhau. Ông hàng xóm nhìn như trẻ hơn cả hai mươi tuổi. Còn vợ ông thì như già thêm …hai mươi tuổi. Bà đi về như một cái bóng. Ở nhà suốt ngày lằm khóc. Chắc giờ bà ân hận vì các đối xử bất công với chồng và gia đình chồng lắm.
                     Hai đứa con ban đầu giận chị hàng xóm lắm. Sau thấy bố chúng thật sự rất hạnh phúc bên chị ấy. Với lại họ đã có một đứa con chung giống bố chúng như đúc, thì mọi chuyện cũng xuôi xuôi. Mà chị ấy vừa xinh đẹp, dịu dàng, tốt bụng và nhân hậu hơn mẹ chúng thật.
                    Chỉ tội nghiệp cho chúng, thằng anh thì phải nghỉ học ở nhà chăm mẹ, con em thì học hành bí bét vì suy nghĩ quá nhiều lên bị học lại một năm. Cuối cùng chúng đều xin vào hệ cơ sở của trường trung cấp ngay thị xã. Tương lai của chúng đang mịt mù vì cuộc sống của chúng giờ chỉ còn dựa vào đồng lương ít ỏi của mẹ. Cô con gái thì khóc than suốt ngày vì nhớ bố. Cô bực tức gây chuyện với đứa em mới chào đời của mình. Khiến bố cô ta tuyên bố cắt đứt quan hệ cha con với cô ta. Chắc cô ta giờ buồn lắm, vì cô ta vốn rất yêu bố.
                    Nó bất ngờ gặp lại mấy đứa trẻ trong một tình huống khá trớ trêu ở trường. Hỏi ra mới biết chuyện đổ vỡ tan nát của gia đình họ. Kết quả cuối cùng là họ phải vào đây để học. Bọn chúng đổ lỗi tại nó, tại nó chuyển vào ký túc ở, làm chị kia có cơ hội ở cạnh nhà nó nên mới sinh chuyện.
                     Đúng là chúng quen thói “ vô lý” của mẹ chúng. Nhưng mà cũng mặc, nếu chúng cảm thấy việc đổ lỗi cho nó mà bớt bị đau hơn thì cứ việc. Dù sao nó cũng thấy rất tội nghiệp cho chúng. Nghịch cảnh gia đình luôn làm cho những tâm hồn non nớt, yếu ớt như chúng bị tổn thương sâu sắc. Cầu mong chúng sớm vượt qua được lỗi đau và thành đạt trong cuộc sống. Làm chỗ dựa vững chắc cho người phụ nữ đáng thương.
                   Nó biết bà ấy xấu tính, ngoa ngoắt, không biết điều lại hay chèn ép và đối xử bất công với chồng. Nhưng bà ấy là một người phụ nữ rất yêu chồng. Tiếc là bà ấy không biết cách cư xử cho đúng đắn. Không biết thể hiện tình yêu thương đúng cách. Giờ thì bà đã để tuột mất trái tim ông chồng. Gia cảnh nhà họ giờ thật đáng thương!

                                                     Tác giả: Phạm Thị Hợi

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét