Có ai đó đã nói mang vác tình yêu là một hành lý nặng. Những giận hờn, ngờ vực và lo lắng đôi khi khiến người ta không còn tình táo nữa. Và người ta đã nói những lời lẽ ra không lên nói. Đưa ra những quyết định đầy nông nổi và sai lầm. Để rồi buổi sáng khi thức dậy, ta lại thấy rất nhớ người. Ta khao khát một dòng tin nhắn, một bức ảnh đáng yêu và giọng nói đã trở lên êm đềm thân thuộc.
Ta vội vã kiếm tìm, và lại lo lắng không ngôi. Cảm thấy mình bồng bềnh như đang ngồi trên những đám mây. Cuộc sống bỗng chốc lại trở lên vô vị đầy chán trường. Ta nhận ra thứ quý nhất mà tình yêu anh mang lại là sự hân hoan, vui sướng ở trong tâm hồn. Dẫu biết có giận hờn, có nước mắt, có những đòi hỏi không được đáp trả. Nhưng đó thật sự là tình yêu, và ta cần người như hơi thở của chính ta!....
Yêu Thương
Xem thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét