Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Ngây

         Học trò ngày ấy "  ngây ngô",
Chân không dày dép, nắng mưa đội trời.
        Đến trường náo nức một thời,
Bao điều thầy dạy, một đời chưa quên.


         Bạn bè xóm dưới làng trên,
Như chim ríu rít, đâu quên nhữn ngày.
        Chơi ô, đánh chắt, tao - mày,
Không phân chia nam nữ, chẳng đổi thay giàu nghèo.

         Ra trường cuộc sống gieo neo,
Đứa học tiếp. Đứa đi theo ruộng đồng.
        Chiến tranh cuồn cuộn bão giông,
Ào ào ra trận. Thầy trò gặp nhau.

         Trò thành: Tướng tá chỉ huy.
Thầy là:" Chú lính binh nhì" mới toanh.
        Đi qua suốt cuộc chiến tranh,
Thầy về bục giảng. Trò thành đạt hơn.

         Thầy trò cho đến bây giờ,
Coi nhau như bạn thuở xưa, một thời.
       Ôm ghì nhau nước mắt rơi,
Quên ăn nhìn mặt nhau cười đã no.

         Bốn mươi năm, quá nửa đời.
Tóc pha sương, vẫn nhớ thời " ngây ngô".
                      Tác giả: Trần Thanh Thuẫn
Đọc thêm các bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét