Trời mưa nhỏ, không khí dịu mát. Lòng em lại rất nhớ anh. Anh yêu, giờ này anh đang ở nơi đâu? Có khi nào anh còn nhớ đến em? Anh có biết rằng, trong đáy lòng, em vẫn còn rất yêu anh?
Em nhớ anh và muốn gào khóc thật to. Nhưng cuộc sống hiện thực lại vỗ mặt vào em. Em còn đang rất đói nghèo. Em có tư cách gì mà nghĩ đến tình yêu? Không lẽ em sẽ trở thành gánh nặng của anh? Mà có muốn, thì anh cũng sẽ không chấp nhận điều ấy đúng không anh? Em chỉ là một cô gái yêu anh với tấm lòng chân thật. Và em biết rằng, thật lòng anh không hề yêu em. Anh chỉ yêu tiền, yêu lợi ích và yêu gái đẹp. Ừ, thôi, mình xa nhau là đúng rồi. Vì bản chất của hai chúng ta không hề giống nhau. Chúng ta đã trưởng thành ở hai môi trường khác nhau. Chúng ta không hiểu, thông cảm và tôn trọng nhau. Đã có lúc tưởng như tình yêu gắn liền hai đứa, kết nối cả hai thế giớivới nhau. Nhưng đó chỉ là những giây phút thăng hoa và lãng mạn của tình yêu. Trong thực tế cuộc sống, em và anh là hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Chúng mình đều ôm ấp những dự định, ước mơ khác nhau. Cuộc đời đã đẩy hai đứa xa nhau. Em chỉ trách số phận sao nỡ ác tàn với mình. Đã để chúng ta gặp nhau rồi buộc chúng ta phải xa nhau. Em cảm thấy như trái tim mình đã bị anh đùa giỡn, bỡn cợt. Và em đã đau lòng lắm, anh có biết không?
Chuyện xưa, tình cũ dù đúng, dù sai thì cũng đã qua rồi. Trong em chỉ còn một nỗi nhớ, một ước mơ về cuộc sống có tình yêu của anh ở bên. Cho đến giờ, em vẫn không thể hiểu tại sao mình xa nhau, mình mất nhau mãi mãi như thế này. Thôi, tất cả đã trở thành quá khứ. Em cần đóng chặt những ký ức của mình về một ngày hôm qua lại thôi. Quá khứ mãi mãi chỉ còn là quá khứ. Sẽ chẳng bao giờ nó trở thành ngày hôm nay được nữa. Cho dù em có mong ước đến như thế nào. Cầu mong những ước mơ về công việc và một cuộc sống mới của em sớm trở thành hiện thực. Để em đỡ cảm thấy bất hạnh hơn với cuộc đời mình. Tình cũ đã xa rồi, xin hãy để nó xa đi …,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét